Nhóm FACE (đội đỏ) tại thủy điện Trị An |
Tham gia chuyến đi đã lâu, nhưng giờ mới post hình. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia loại hình du lịch huấn luyện này. Phải nói là rất thú vị, thú vị với những thử thách trên đường đòi hỏi sư linh hoạt, óc phán đoán và một số kỹ năng đi đường, những thứ mà phần nào tôi chưa có hoặc không thể có được với cuộc sống hàng ngày.
Nhưng phải nói thêm là tuy thú vị mà rất mệt, có lẽ do đây là lần đầu tiên chăng. Do một số trục trặc bất ngờ, ví dụ như xe đội trưởng nhóm tôi (đội đỏ) bị bể lốp, phải chờ vá, mà lịch trình bị chậm so với dự tính. 12h30 trưa mà chúng tôi chưa được ăn cơm, ngược lại, phải tham gia leo núi lửa, theo đúng chương trình, khi lên tới đỉnh chúng tôi phải dùng dây thừng đu xuống lòng núi lửa để vác đá lên, có một thay đổi nhỏ, là chúng tôi mỗi đội sẽ dùng dây thừng để vác đá từ chân núi về đích, với một điều kiện, không được chạm vào cục đá và phải có 5 mối dây để cả 5 thành viên trong đội cùng tham gia. Có lẽ đây là hoạt động khiến tôi mệt nhất trong chuyến đi. Lên tới đỉnh núi tôi đã thở không kịp, đội tôi cũng chỉ về áp chót, sau đó vác đá, thì quá đuối rồi nên đành về chót, chỉ thua đội về gần nhất trong gang tấc. Một thay đổi nữa so với chương trình là do đúng hôm đó, có một đoàn thám hiểm hay nghiên cứu gì đó, người Ý, đang công tác trong rừng Nam Cát Tiên, mà con số người được phép ở trong rừng là có giới hạn. Chính vì vậy mà chúng tôi buộc phải đổi đích đến sang rừng Thác Mai.
Qua chuyến đi tôi cũng học được nhiều điều (cách cắt dây nilon bằng tay không,...), có những trải nghiệm mới. Sau chuyến đi, tôi thấy gần hơn các anh chị trong công ty. Do tôi chỉ phụ trách lĩnh vực hỗ trợ về IT nên thời gian làm việc trên công ty rất ít, ít có cơ hội tiếp xúc với mọi người, chỉ khi có trục trặc về máy tính hay các vấn đề liên quan đến vi tính. Buổi tối ở rừng, mọi người cùng nhau hát, say trong men rượu, do tôi không biết uống rượu nên cũng được đặc cách.
Đặc biệt nhất là lúc về tôi đã bị lạc đường :D Lúc đi cũng thế, do xe tôi đã xuống máy, tôi không thể đuổi kịp mọi người, nhất là những đoạn lên dốc, vì lúc đi, chúng tôi vừa đi vừa tham gia các hoạt động theo đội nhóm, mà tôi được các anh chị trong nhóm chờ. Lúc về thì thoải mái, thế là làm sao tôi đuổi kịp mọi người với tốc độ 50-70 km/h trong khi các anh chị chạy từ 90 km/h đến hơn 100 km/h. May mắn là trên đường đi, tại một chặng, chúng tôi nhận yêu cầu ghi lại các dấu hiệu trên đường đi (trường học, bệnh viện, nhà thờ,...) nên lúc về tôi có thể biết được mình đang đi đúng đường. Đến qua chặng đó thì tôi cũng đành chịu, hỏi đường người ta thì mỗi người chỉ một kiểu, tôi lạc từ nơi này sang nơi khác. Cuối cùng cũng tìm được đường về đến công ty lúc khoảng 8h tối. May là ban tổ chức vẫn còn ở lại công ty. Giao trả đồ đạc xong, tôi ra quán làm một tô hủ tíu cho ấm bụng, rồi về nhà nghỉ ngơi.
Đây là một số hình ảnh về chuyến đi, chỉ có những hình ảnh tôi chụp được với nhóm. Trong đó có mấy tấm ảnh tại Làng bưởi Năm Huệ, với yêu cầu chụp 10 tấm ảnh đẹp tại đây. Video tôi sẽ cập nhật sau khi bên công ty đăng tải.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét