8 tháng 4, 2011

Không thi lại, không phải là sinh viên?

Ảnh không mang tính chất minh họa.
Nguồn: Internet
Trước đây tôi đã từng nghe "đồn" câu nói trên rất nhiều trong đám bạn bè, kể cả các anh chị đi trước. Và hôm này (08/04/2011), ngay kỳ thi final môn SQA&T (Software Quality Assurance and Testing), lần đầu tiên trong đời sinh viên, TÔI PHẢI THI LẠI.

Vì sao?

Mọi người sẽ tự hỏi, đề khó quá chăng, hay tôi đã quên ôn bài, hay là do quá lười biếng. Nhưng đều không phải, chỉ đơn giản là do XUI. Khi bước vào trường ĐH FPT, tôi đã từng tận mắt chứng kiến nhiều người bạn của mình bị thi lại, thậm chí học lại vì lỗi kỹ thuật khi thi. Và hôm nay, đến lượt tôi, đã quá quen đến nỗi không "buồn" đi kiện, hay báo cáo gì với trường, vì biết điều đó là vô ích, tiên trách kỷ hậu trách nhân, không thể đổ cho ai được. Chỉ tiếc quá trình mình ôn tập, rồi làm bài để rồi RỚT, tiếc thêm một khoảng thời gian phải bỏ ra để thi lại.



Cảm thấy thế nào?

Ban đầu, nó hơi "sốc" đối với tôi, nhưng với sự an ủi động viên của bè bạn, gia đình và người ấy, cộng với tinh thần bất khuất, can trường và nghị lực phi thường vượt qua khó khăn thử thách, thêm một chút ý chí lạc quan, giờ đây tôi đã có tinh thần để ngồi blog bài này. Sau đó tất nhiên là tập trung cho môn thi vào sáng mai (Xác suất thống kê).


Trong cái rủi có cái may?

Biết đâu sau này tôi sẽ trở thành một tester chuyên nghiệp thì sao nhỉ? Thực ra thì không hứng thú lắm trong lĩnh vực này, đó là hiện tại, sau này có thể thay đổi. Biết đâu thi lại điểm sẽ cao chót vót? Thực ra thì chỉ mong cho mọi thứ trôi chảy, thế là mừng rồi.

Bài học kinh nghiệm?

Học được gì từ việc thi rớt lần này? Tôi cảm thấy bài học qua lần này có lẽ là: đời không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, phải biết chuẩn bị tinh thần cho những điều xấu nhất có thể xảy ra. Tất nhiên là không phải lúc nào cũng chỉ nghĩ tới những điều đen tối, phải ước mơ nữa. Ước gì mình thi lại được 60/60.

3 nhận xét: